Tìm cho mình một chốn bình yên hay là tìm cho mình một chốn bộn bề với những suy tư chưa tìm ra lời giải đáp.
Hôm nay lúc mặt trời bừng tỉnh giấc thì có bé mèo cũng thức giấc theo, vươn vai để đón những ánh sáng đầu tiên để sưởi ấm tâm hồn mình. Rồi bé mèo nhìn qua chiếc giường mềm mại khác còn có một tâm hồn cần được đánh thức dậy bằng bản nhạc chuông hằng ngày, bản nhạc được lặp lại cùng một giai điệu, nhưng tâm hồn này chỉ muốn nằm trên chiếc giường ấy thêm một lúc nữa thôi để tiếp tục hoàn thành giấc mơ đẹp của cô ấy. Rồi cũng đến lúc cô ấy rời khỏi chiếc giường thân yêu để bắt đầu một ngày mới với một bản nhạc cô ấy thường nghe. Chầm chầm làm tất cả mọi thứ cho đến khi bắt đầu vội vã vì nhận ra sắp trễ rồi. Tay trái cầm chìa khóa, tay phải cầm điện thoại, miệng còn ngậm lát bánh mì chưa ăn xong. “Rầm” tiếng khóa cửa, bé mèo mở mắt to của mình nhìn xung quanh một mình rồi khẽ khép đôi mắt mình lại.
Tiếng chuông nhà thờ bên cạnh vang lên như một dấu hiệu rằng đã sắp tới giờ cô ấy trở về, bé mèo lúc nào nằm bên cửa sổ bây giờ đã mon men đi tới gần cánh cửa để nhận ra tiếng bước này là của ai? Rồi cánh cửa được mở ra việc đầu tiên cô ấy làm là bế bé mèo lên, ngắm em ấy một chút thêm một cái ôm nhẹ nhàng rồi đặt em ấy xuống. Dọn dẹp căn phòng một chút với một bản nhạc du dương, và chờ đợi điều một điều gì đó mới mẻ. Tiếng chuông cửa lần nữa vang lên, bé mèo một lần nữa chạy đến bên hiên cửa để quan sát ai đã đến, một mùi hương quen thuộc và ấm áp cả một không gian. Với bó hoa trên tay anh ấy đặt nhẹ lên bàn, đặt xuống một nụ hôn lên mái tóc bồng bềnh của cô ấy. Khẽ mở đôi mắt, và cô ấy tìm thấy điều cô ấy đã chờ đợi.