Are you a nefelibata?

/a/ to be nefelibata means to think and live outside of preconceived boxes, to be true to your heart, and to follow your own path

/tính từ/: có nghĩa  người sống trong trí tưởng tượng riêng, nhạy cảm, sáng tạo và độc đáo.

CHUYỆN CỦA JASMINE AND JADE

Phần I: CẤP 2

CHƯƠNG I: THẬT KHÔNG NHỚ NỔI NGÀY  JASMINE GẶP JADE LÀ KHI NÀO?

Hai con người sống trong nhau trong một xóm học cùng nhau trong một trường tiểu học nhưng đến năm cấp hai họ mới biết đến sự tồn tại của cả hai. Họ được xếp ngồi cùng bạn vào những ngày đầu tiên, và ở đây Jasmine đã viết nên những năm tháng sau này cùng Jade.

Trước đêm giáng sinh năm đó Jasmine không hề biết là trong năm còn có ngày này vì bản thân chưa từng được nghe câu chuyện về Đức chúa cũng như về Ông già Noen và con tuần lộc. Là cột mốc đánh dấu quan trọng khi Jasmine nhận được bức thiệp mời sinh nhật do Jade viết : 

“ Mời Jasmine đến dự sinh nhật” 

Một cô bé chưa từng biết đến sinh nhật của mình, nhưng Jasmine biết mình nên mua quà cho Jade ngày hôm đó. Jasmine có hai viên bi nhựa từ một người dì “món quà cô ấy rất thích” và cô ấy con mua thêm cái buột tóc chiếc mũ Noen tặng cho Jade. Người mà trong lòng cô lúc nào cũng thấy cô ấy là một nàng công chúa xinh đẹp.

Một buổi tiệc nhỏ ấm cùng với những người bạn khác của Jade, một chiếc bánh kem được làm bằng thạch, vài món bánh. Đủ là Jade mỉm cười hạnh phúc! 

Hai đứa trẻ đã thân nhau hơn từ sau ngày hôm đó, cùng nhau học lớn lên qua năm một cấp hai cho đến năm thứ hai của cấp 2. Ngày đầu tiên Jade mua kính vội đi khoe với cô bạn của mình, Jasmine nhìn với đôi mắt và ngưỡng mộ. Nhưng chưa được bao lâu thì chiếc kín đã vỡ tròng, một cô bạn của Jade vì quá tò mò đã mượn để đeo thử, nhưng trong lúc ra sân chơi thì tụi trẻ con nghịch ngợm hồi đó đã chơi nhưng trò rượt đổi trong sân trường vô tình va vào người cô bạn và chiếc kính toang trên nền gạch, một đứa trẻ chạy qua và gẫm lên gọng kính. Nhặt kính lên và đeo vào cứ nghĩ một chuyện bình thường cho đến khi Jasmine muốn cười nhưng đây không phải lúc để cười phải buột bụng không thành tiếng. Nó đã rơi mất một tròng kính và cô bạn Jade không khác nào một tên cướp biển cả. Nhưng rồi Jade khóc lên phá vỡ sự bất ngờ của Jasmine, cô bạn phải lấy lại bình tĩnh về sau cảnh tượng đó vì cô hiểu rằng nó quan trọng như thế nào với Jade. An ủi cô! Cho đến khi về lớp, mang theo nỗi buồn về nhà như đưa đám thì thật may hôm sau có cô ấy đã sửa được chiếc kính cướp biển ngày hôm qua.

👉CHƯƠNG 2: NHỮNG CẢM XÚC ĐƯỢC GIẤU ĐI